Thứ Bảy, 31 tháng 10, 2015

HẠT CÀ PHÊ


Một phụ nữ trẻ đến gặp mẹ mình và xin bà nói cho cô về cuộc đời và những khó khăn của bà. Cô không biết cô sẽ tạo dựng đời mình như thế nào và muốn buông xuôi. Cô sợ đấu tranh và nỗ lực. Dường như với cô vừa giải quyết được một vấn đề, một vấn đề khác nảy sinh.
Bà mẹ đưa con gái vào nhà bếp. Bà đổ đầy 3 nồi nước và đặt chúng lên bếp lửa to. chẳng mấy chốc những cái nồi sôi. Bà cho cà rốt vào nồi thứ nhất, cái thứ hai bà cho trứng, và trong cái thứ ba bà cho cà phê bột. Bà lặng thinh cứ để những chiếc nồi sôi.

Hai mươi phút sau bà tắt bếp. Bà vớt cà rốt ra cho vào một cái bát. Bà lấy trứng ra cho vào một cái tô. Rồi bà lấy vá múc cà phê cho vào bát. Quay sang người con gái, bà hỏi: “ Cho mẹ biết con thấy gì?”

“Dạ con thấy cà rốt, quả trứng và cà phê” , cô trả lời

Bà mẹ kéo cô đến gần hơn và bảo cô sờ vào cà rốt. Cô làm thế và nhận xét rằng cà rốt mềm. Bà lại bảo cô lấy một quả trứng và đập trứng. Sau khi bóc vỏ, cô nhận xét trứng luộc chín

Sau cùng bà mẹ bảo người con nhấp từng ngụm cà phê. Cô cười vui khi nếm hương vị cà phê đậm đà. Sau đó cô hỏi: “Điều này có ý nghĩa gì hả mẹ?”

Người mẹ giải thích rằng cả ba thứ đều phải đối đầu với một nghịch cảnh: nước sôi. Mỗi thứ phản ứng một cách khác nhau. Cà rốt khi cho vào chắc cứng, và không gãy. Tuy nhiên, sau khi chịu nước sôi, nó mềm và nhão ra. Trứng chưa luộc rất dễ vỡ. Lớp vỏ mỏng ngoài của nó bảo vệ chất lỏng bên trong, nhưng sau khi phải chịu nấu trong nước sôi, phần ruột của nó cứng đi. Tuy nhiên, cà phê mới độc đáo. Sau khi cho nước sôi vào, bột cà phê đã làm biến đổi nước.

Con sẽ như cái nào đây? Khi nghịch cảnh gõ cửa, con đáp lại sao? Con sẽ như cà rốt, quả trứng hay hạt cà phê.

Hãy nghĩ đến điều này: Con là ai? Con có là cà rốt hình như lúc đầu mạnh mẽ, nhưng vì đau khổ và nghịch cảnh con thành khô héo, và mềm yếu?

Phải chăng con là quả trứng khởi đầu bằng một trái tim mong manh, nhưng đã thay đổi vì sức nóng? Con từng có một thái độ mềm mỏng, nhưng nỗi đớn đau sinh ly, tử biệt, một tan vỡ, một khó khăn tài chính, hay một nỗi gian truân nào đó đã khiến con xơ cứng? Lớp vỏ của con trông như xưa, nhưng bên trong con cay đắng và ương ngạnh với một thái độ cứng nhắc và trái tim trơ cứng?

Hay con là hạt cà phê? Hạt cà phê thực sự biến đổi nước sôi, chính là hoàn cảnh gây đau khổ. Khi nước nóng, nó toả ra hương vị thơm ngon. Nếu con giống hạt cà phê, khi mọi chuyện tệ nhất, con có trở nên tốt hơn và thay đổi hoàn cảnh xung quanh?

Vào giờ tăm tối nhất, gian khổ, và nghiệt ngã nhất, con có nâng mình lên một mức không? Con đương đầu với nghịch cảnh như thế nào? Con là cà rốt, quả trứng, hay hạt cà phê?

- Trong cuộc sống của chúng ta, khi gặp phải một biến cố bất chợt nào xảy đến có lẽ ta không đủ tỉnh táo để có những lựa chọn sáng suốt được. Qua bài học về sự thay đổi về chất trong ba thứ (cà rốt, trứng và cà phê). Chỉ có hạt cà phê là thay đổi hoàn toàn để biến thành một loại nước uống thật ngon cho mọi người.
- Lạy Chúa con không đủ đức tin hay sự mạnh mẽ để mong muốn mình trở thành "Hạt lúa mì" để sinh nhiều bông hạt. Nhưng con xin Chúa ban cho con có một "Tâm hồn nghèo" để bớt đi sự kiêu hãnh, sống đúng với Thánh ý của Thiên Chúa trong niềm vui của hạnh phúc nước trời mai sau.

Chúa Nhật 31 Thường Niên Năm B - Ngày 01/11: Lễ các Thánh Nam Nữ (Lễ trọng)




Lời Chúa: 
Mt 5,1-12a
1 Khi ấy, Chúa Giêsu thấy đoàn lũ đông đảo, Người đi lên núi, và lúc Người ngồi xuống, các môn đệ đến gần Người. 2 Bấy giờ Người mở miệng dạy họ rằng:
3 "Phúc cho những ai có tinh thần nghèo khó,
vì Nước Trời là của họ.
4 Phúc cho những ai hiền lành,
vì họ sẽ được Đất Nước làm cơ nghiệp.
5 Phúc cho những ai đau buồn,
vì họ sẽ được ủi an.
6 Phúc cho những ai đói khát điều công chính,
vì họ sẽ được no thoả.
Phúc cho những ai hay thương xót người,
vì họ sẽ được xót thương.
8 Phúc cho những ai có lòng trong sạch,
vì họ sẽ được nhìn xem Thiên Chúa.
9 Phúc cho những ai ăn ở thuận hoà,
vì họ sẽ được gọi là con Thiên Chúa.
10 Phúc cho những ai bị bách hại vì lẽ công chính,
vì Nước Trời là của họ.
11 "Phúc cho các con khi người ta ghen ghét, bách hại các con, và bởi ghét Thầy, họ vu khống cho các con mọi điều gian ác. 12 Các con hãy vui mừng hân hoan, vì phần thưởng của các con sẽ trọng đại ở trên trời."
(Nguồn: Uỷ ban Thánh Kinh / HĐG
Một cô gái trẻ nói với mẹ của mình rằng cuộc sống thật khó khăn. Cô không biết sẽ tiếp tục như thế nào. Cô muốn buông xuôi vì đã quá mệt mỏi khi mãi phải đấu tranh. - See more at: http://www.lgbtvicongdong.com/moi-ngay-1-cau-chuyen/92-c%C3%A2u-chuy%E1%BB%87n-v%E1%BB%81-m%E1%BB%99t-c%E1%BB%A7-c%C3%A0-r%E1%BB%91t-m%E1%BB%99t-qu%E1%BA%A3-tr%E1%BB%A9ng-v%C3%A0-c%C3%A0-ph%C3%AA#sthash.S0rLXp12.dpuf
Một cô gái trẻ nói với mẹ của mình rằng cuộc sống thật khó khăn. Cô không biết sẽ tiếp tục như thế nào. Cô muốn buông xuôi vì đã quá mệt mỏi khi mãi phải đấu tranh.

Mẹ cô gái sau khi nghe con nói bèn đưa cô vào bếp. Bà đổ đầy nước vào ba cái bình và đặt chúng lên trên ngọn lửa. Chẳng mấy chốc ba bình nước sôi.

Trong chiếc bình đầu tiên, bà đặt vào những củ cà rốt, trong chiếc thứ hai bà đặt những quả trứng, và trong chiếc cuối cùng bà đặt những hột cà phê nghiền. Sau đó bà tiếp tục nấu sôi ba chiếc bình, và không nói một lời nào.

Khoảng 20 phút sau, bà tắt lửa. Bà vớt những củ cà rốt ra và đặt chúng vào một cái bát. Bà lấy những quả trứng ra và đặt vào một cái bát khác. Bà lại lấy muôi múc cà phê ra và đặt vào cái bát thứ ba. Quay sang cô con gái, bà hỏi:

- “Nào, con hãy nói cho mẹ biết, con nhìn thấy gì?”.

- “Dạ, cà rốt, trứng và cà phê”. Cô con gái trả lời rồi hỏi: “Mẹ, điều đó có nghĩa là gì?”

Bà mẹ giải thích rằng mỗi một thứ trong đó đã gặp điều kiện khó khăn như nhau, đó là nước sôi. Mỗi thứ có phản ứng khác nhau. Cà rốt khi chưa bỏ vào nước thì cứng, rắn và dai. Tuy nhiên, sau khi bị bỏ vào nước sôi, nó mềm đi và trở nên yếu ớt.

Quả trứng vốn rất dễ vỡ. Lớp vỏ ngoài mỏng manh của nó đã bảo vệ lớp chất lỏng bên trong nó, nhưng sau khi được đặt vào trong nước sôi, phần bên trong quả trứng cứng lại.

Những hột cà phê nghiền thì khác. Sau khi bị bỏ vào nước sôi, chúng đã biến đổi nước. 

“Con là gì?” - bà mẹ hỏi cô con gái. “Khi một hoàn cảnh bất lợi gõ cửa nhà con, con sẽ phản ứng thế nào? Con là củ cà rốt, quả trứng hay hột cà phê?”

Người mẹ giải thích tỉ mỉ cho cô con gái: “Con là củ cà rốt, dường như rất mạnh mẽ, nhưng khi bị đau và gặp hoàn cảnh bất lợ - See more at: http://www.lgbtvicongdong.com/moi-ngay-1-cau-chuyen/92-c%C3%A2u-chuy%E1%BB%87n-v%E1%BB%81-m%E1%BB%99t-c%E1%BB%A7-c%C3%A0-r%E1%BB%91t-m%E1%BB%99t-qu%E1%BA%A3-tr%E1%BB%A9ng-v%C3%A0-c%C3%A0-ph%C3%AA#sthash.S0rLXp12.dpuf





Một cô gái trẻ nói với mẹ của mình rằng cuộc sống thật khó khăn. Cô không biết sẽ tiếp tục như thế nào. Cô muốn buông xuôi vì đã quá mệt mỏi khi mãi phải đấu tranh.

Mẹ cô gái sau khi nghe con nói bèn đưa cô vào bếp. Bà đổ đầy nước vào ba cái bình và đặt chúng lên trên ngọn lửa. Chẳng mấy chốc ba bình nước sôi.

Trong chiếc bình đầu tiên, bà đặt vào những củ cà rốt, trong chiếc thứ hai bà đặt những quả trứng, và trong chiếc cuối cùng bà đặt những hột cà phê nghiền. Sau đó bà tiếp tục nấu sôi ba chiếc bình, và không nói một lời nào.

Khoảng 20 phút sau, bà tắt lửa. Bà vớt những củ cà rốt ra và đặt chúng vào một cái bát. Bà lấy những quả trứng ra và đặt vào một cái bát khác. Bà lại lấy muôi múc cà phê ra và đặt vào cái bát thứ ba. Quay sang cô con gái, bà hỏi:

- “Nào, con hãy nói cho mẹ biết, con nhìn thấy gì?”.

- “Dạ, cà rốt, trứng và cà phê”. Cô con gái trả lời rồi hỏi: “Mẹ, điều đó có nghĩa là gì?”

Bà mẹ giải thích rằng mỗi một thứ trong đó đã gặp điều kiện khó khăn như nhau, đó là nước sôi. Mỗi thứ có phản ứng khác nhau. Cà rốt khi chưa bỏ vào nước thì cứng, rắn và dai. Tuy nhiên, sau khi bị bỏ vào nước sôi, nó mềm đi và trở nên yếu ớt.

Quả trứng vốn rất dễ vỡ. Lớp vỏ ngoài mỏng manh của nó đã bảo vệ lớp chất lỏng bên trong nó, nhưng sau khi được đặt vào trong nước sôi, phần bên trong quả trứng cứng lại.

Những hột cà phê nghiền thì khác. Sau khi bị bỏ vào nước sôi, chúng đã biến đổi nước. 

“Con là gì?” - bà mẹ hỏi cô con gái. “Khi một hoàn cảnh bất lợi gõ cửa nhà con, con sẽ phản ứng thế nào? Con là củ cà rốt, quả trứng hay hột cà phê?”

Người mẹ giải thích tỉ mỉ cho cô con gái: “Con là củ cà rốt, dường như rất mạnh mẽ, nhưng khi bị đau và gặp hoàn cảnh bất lợi, con yếu mềm và mất đi sức mạnh?

Hay con là quả trứng bắt đầu với một trái tim mềm yếu nhưng qua khó khăn lại trở nên cứng rắn? Một số người dễ bị lung lay tinh thần, nhưng sau một cái chết, sự chia ly, những khó khăn về tài chính, họ trở nên cứng nhắc, mặc dù cái vỏ bên ngoài vẫn thế.

Hoặc có thể con giống cà phê. Cà phê thực sự làm thay đổi nước nóng, chính là thay đổi hoàn cảnh mang lại nỗi đau.

Khi nước bị nóng, cà phê tỏa ra hương vị của nó. Nếu con giống như cà phê, con sẽ sống tốt đẹp hơn và có thể thay đổi tình thế xung quanh con, khi mọi thứ đang trở nên tồi tệ nhất.

Trước những ngày tháng đen tối nhất và trước những thử thách cam go nhất, con sẽ nâng bản thân mình lên một tầm cao mới. Sau này khi con gặp hoàn cảnh bất lợi, hãy nhớ tự hỏi mình: “Tôi sẽ là một củ cà rốt, một quả trứng hay là cà phê?”.

Cầu mong bạn có đủ niềm vui để làm cho cuộc sống của mình thật ngọt ngào, có đủ thử thách để khiến bạn mạnh mẽ, có đủ đau thương để sống có tình người và có đủ hy vọng để hạnh phúc.

Người hạnh phúc nhất không nhất thiết phải có tất cả mọi thứ tốt đẹp nhất; họ chỉ hoàn thành hầu hết tất cả những gì xuất hiện trên con đường đời của họ.

Tương lai tươi sáng nhất sẽ luôn dựa trên một quá khứ bị lãng quên. Bạn không thể tiếp bước trong cuộc sống nếu như chưa vượt qua những thất bại và nỗi đau trong quá khứ.

Khi bạn được sinh ra, bạn khóc và mọi người quanh bạn mỉm cười. Hãy sống cuộc sống của bạn để đến ngày cuối cuộc đời, bạn là người mỉm cười còn mọi người quanh bạn khóc.
- See more at: http://www.lgbtvicongdong.com/moi-ngay-1-cau-chuyen/92-c%C3%A2u-chuy%E1%BB%87n-v%E1%BB%81-m%E1%BB%99t-c%E1%BB%A7-c%C3%A0-r%E1%BB%91t-m%E1%BB%99t-qu%E1%BA%A3-tr%E1%BB%A9ng-v%C3%A0-c%C3%A0-ph%C3%AA#sthash.S0rLXp12.dpuf





Một cô gái trẻ nói với mẹ của mình rằng cuộc sống thật khó khăn. Cô không biết sẽ tiếp tục như thế nào. Cô muốn buông xuôi vì đã quá mệt mỏi khi mãi phải đấu tranh.

Mẹ cô gái sau khi nghe con nói bèn đưa cô vào bếp. Bà đổ đầy nước vào ba cái bình và đặt chúng lên trên ngọn lửa. Chẳng mấy chốc ba bình nước sôi.

Trong chiếc bình đầu tiên, bà đặt vào những củ cà rốt, trong chiếc thứ hai bà đặt những quả trứng, và trong chiếc cuối cùng bà đặt những hột cà phê nghiền. Sau đó bà tiếp tục nấu sôi ba chiếc bình, và không nói một lời nào.

Khoảng 20 phút sau, bà tắt lửa. Bà vớt những củ cà rốt ra và đặt chúng vào một cái bát. Bà lấy những quả trứng ra và đặt vào một cái bát khác. Bà lại lấy muôi múc cà phê ra và đặt vào cái bát thứ ba. Quay sang cô con gái, bà hỏi:

- “Nào, con hãy nói cho mẹ biết, con nhìn thấy gì?”.

- “Dạ, cà rốt, trứng và cà phê”. Cô con gái trả lời rồi hỏi: “Mẹ, điều đó có nghĩa là gì?”

Bà mẹ giải thích rằng mỗi một thứ trong đó đã gặp điều kiện khó khăn như nhau, đó là nước sôi. Mỗi thứ có phản ứng khác nhau. Cà rốt khi chưa bỏ vào nước thì cứng, rắn và dai. Tuy nhiên, sau khi bị bỏ vào nước sôi, nó mềm đi và trở nên yếu ớt.

Quả trứng vốn rất dễ vỡ. Lớp vỏ ngoài mỏng manh của nó đã bảo vệ lớp chất lỏng bên trong nó, nhưng sau khi được đặt vào trong nước sôi, phần bên trong quả trứng cứng lại.

Những hột cà phê nghiền thì khác. Sau khi bị bỏ vào nước sôi, chúng đã biến đổi nước. 

“Con là gì?” - bà mẹ hỏi cô con gái. “Khi một hoàn cảnh bất lợi gõ cửa nhà con, con sẽ phản ứng thế nào? Con là củ cà rốt, quả trứng hay hột cà phê?”

Người mẹ giải thích tỉ mỉ cho cô con gái: “Con là củ cà rốt, dường như rất mạnh mẽ, nhưng khi bị đau và gặp hoàn cảnh bất lợi, con yếu mềm và mất đi sức mạnh?

Hay con là quả trứng bắt đầu với một trái tim mềm yếu nhưng qua khó khăn lại trở nên cứng rắn? Một số người dễ bị lung lay tinh thần, nhưng sau một cái chết, sự chia ly, những khó khăn về tài chính, họ trở nên cứng nhắc, mặc dù cái vỏ bên ngoài vẫn thế.

Hoặc có thể con giống cà phê. Cà phê thực sự làm thay đổi nước nóng, chính là thay đổi hoàn cảnh mang lại nỗi đau.

Khi nước bị nóng, cà phê tỏa ra hương vị của nó. Nếu con giống như cà phê, con sẽ sống tốt đẹp hơn và có thể thay đổi tình thế xung quanh con, khi mọi thứ đang trở nên tồi tệ nhất.

Trước những ngày tháng đen tối nhất và trước những thử thách cam go nhất, con sẽ nâng bản thân mình lên một tầm cao mới. Sau này khi con gặp hoàn cảnh bất lợi, hãy nhớ tự hỏi mình: “Tôi sẽ là một củ cà rốt, một quả trứng hay là cà phê?”.

Cầu mong bạn có đủ niềm vui để làm cho cuộc sống của mình thật ngọt ngào, có đủ thử thách để khiến bạn mạnh mẽ, có đủ đau thương để sống có tình người và có đủ hy vọng để hạnh phúc.

Người hạnh phúc nhất không nhất thiết phải có tất cả mọi thứ tốt đẹp nhất; họ chỉ hoàn thành hầu hết tất cả những gì xuất hiện trên con đường đời của họ.

Tương lai tươi sáng nhất sẽ luôn dựa trên một quá khứ bị lãng quên. Bạn không thể tiếp bước trong cuộc sống nếu như chưa vượt qua những thất bại và nỗi đau trong quá khứ.

Khi bạn được sinh ra, bạn khóc và mọi người quanh bạn mỉm cười. Hãy sống cuộc sống của bạn để đến ngày cuối cuộc đời, bạn là người mỉm cười còn mọi người quanh bạn khóc.
- See more at: http://www.lgbtvicongdong.com/moi-ngay-1-cau-chuyen/92-c%C3%A2u-chuy%E1%BB%87n-v%E1%BB%81-m%E1%BB%99t-c%E1%BB%A7-c%C3%A0-r%E1%BB%91t-m%E1%BB%99t-qu%E1%BA%A3-tr%E1%BB%A9ng-v%C3%A0-c%C3%A0-ph%C3%AA#sthash.S0rLXp12.dpuf





Một cô gái trẻ nói với mẹ của mình rằng cuộc sống thật khó khăn. Cô không biết sẽ tiếp tục như thế nào. Cô muốn buông xuôi vì đã quá mệt mỏi khi mãi phải đấu tranh.

Mẹ cô gái sau khi nghe con nói bèn đưa cô vào bếp. Bà đổ đầy nước vào ba cái bình và đặt chúng lên trên ngọn lửa. Chẳng mấy chốc ba bình nước sôi.

Trong chiếc bình đầu tiên, bà đặt vào những củ cà rốt, trong chiếc thứ hai bà đặt những quả trứng, và trong chiếc cuối cùng bà đặt những hột cà phê nghiền. Sau đó bà tiếp tục nấu sôi ba chiếc bình, và không nói một lời nào.

Khoảng 20 phút sau, bà tắt lửa. Bà vớt những củ cà rốt ra và đặt chúng vào một cái bát. Bà lấy những quả trứng ra và đặt vào một cái bát khác. Bà lại lấy muôi múc cà phê ra và đặt vào cái bát thứ ba. Quay sang cô con gái, bà hỏi:

- “Nào, con hãy nói cho mẹ biết, con nhìn thấy gì?”.

- “Dạ, cà rốt, trứng và cà phê”. Cô con gái trả lời rồi hỏi: “Mẹ, điều đó có nghĩa là gì?”

Bà mẹ giải thích rằng mỗi một thứ trong đó đã gặp điều kiện khó khăn như nhau, đó là nước sôi. Mỗi thứ có phản ứng khác nhau. Cà rốt khi chưa bỏ vào nước thì cứng, rắn và dai. Tuy nhiên, sau khi bị bỏ vào nước sôi, nó mềm đi và trở nên yếu ớt.

Quả trứng vốn rất dễ vỡ. Lớp vỏ ngoài mỏng manh của nó đã bảo vệ lớp chất lỏng bên trong nó, nhưng sau khi được đặt vào trong nước sôi, phần bên trong quả trứng cứng lại.

Những hột cà phê nghiền thì khác. Sau khi bị bỏ vào nước sôi, chúng đã biến đổi nước. 

“Con là gì?” - bà mẹ hỏi cô con gái. “Khi một hoàn cảnh bất lợi gõ cửa nhà con, con sẽ phản ứng thế nào? Con là củ cà rốt, quả trứng hay hột cà phê?”

Người mẹ giải thích tỉ mỉ cho cô con gái: “Con là củ cà rốt, dường như rất mạnh mẽ, nhưng khi bị đau và gặp hoàn cảnh bất lợi, con yếu mềm và mất đi sức mạnh?

Hay con là quả trứng bắt đầu với một trái tim mềm yếu nhưng qua khó khăn lại trở nên cứng rắn? Một số người dễ bị lung lay tinh thần, nhưng sau một cái chết, sự chia ly, những khó khăn về tài chính, họ trở nên cứng nhắc, mặc dù cái vỏ bên ngoài vẫn thế.

Hoặc có thể con giống cà phê. Cà phê thực sự làm thay đổi nước nóng, chính là thay đổi hoàn cảnh mang lại nỗi đau.

Khi nước bị nóng, cà phê tỏa ra hương vị của nó. Nếu con giống như cà phê, con sẽ sống tốt đẹp hơn và có thể thay đổi tình thế xung quanh con, khi mọi thứ đang trở nên tồi tệ nhất.

Trước những ngày tháng đen tối nhất và trước những thử thách cam go nhất, con sẽ nâng bản thân mình lên một tầm cao mới. Sau này khi con gặp hoàn cảnh bất lợi, hãy nhớ tự hỏi mình: “Tôi sẽ là một củ cà rốt, một quả trứng hay là cà phê?”.

Cầu mong bạn có đủ niềm vui để làm cho cuộc sống của mình thật ngọt ngào, có đủ thử thách để khiến bạn mạnh mẽ, có đủ đau thương để sống có tình người và có đủ hy vọng để hạnh phúc.

Người hạnh phúc nhất không nhất thiết phải có tất cả mọi thứ tốt đẹp nhất; họ chỉ hoàn thành hầu hết tất cả những gì xuất hiện trên con đường đời của họ.

Tương lai tươi sáng nhất sẽ luôn dựa trên một quá khứ bị lãng quên. Bạn không thể tiếp bước trong cuộc sống nếu như chưa vượt qua những thất bại và nỗi đau trong quá khứ.

Khi bạn được sinh ra, bạn khóc và mọi người quanh bạn mỉm cười. Hãy sống cuộc sống của bạn để đến ngày cuối cuộc đời, bạn là người mỉm cười còn mọi người quanh bạn khóc.
- See more at: http://www.lgbtvicongdong.com/moi-ngay-1-cau-chuyen/92-c%C3%A2u-chuy%E1%BB%87n-v%E1%BB%81-m%E1%BB%99t-c%E1%BB%A7-c%C3%A0-r%E1%BB%91t-m%E1%BB%99t-qu%E1%BA%A3-tr%E1%BB%A9ng-v%C3%A0-c%C3%A0-ph%C3%AA#sthash.S0rLXp12.dpuf

Chủ Nhật, 25 tháng 10, 2015

Giải Thoát


Cơn động đất tại Nepal vào tháng 4 vừa qua đã trở thành một thảm họa kinh hoàng trong mắt nhiều người. Tuy nhiên, đối với hàng nghìn đứa trẻ tại Nepal thì nó lại mang tới một cuộc sống mới, một cơ hội mới cho nửa triệu trẻ em tại đất nước này.



Trước khi cơn động đất xảy ra, Sumitra là một trong số những đứa trẻ ấy. Bị bỏ rơi từ khi còn rất nhỏ, em được một “bà cô” đem về nuôi dưỡng cho tới khi đủ lớn để “giúp việc nhà”. Từ đó, em phải làm mọi công việc trong nhà: Từ giặt giũ, quét dọn, nấu nướng… cho tới chăm sóc một đứa trẻ chỉ ít hơn em một tuổi. Nếu làm không tốt, gia đình “bà cô” sẽ đánh đập em không thương tiếc. Những khi ít việc, họ thậm chí còn “cho thuê” em và tiền công tất nhiên là sẽ rơi vào túi của họ. Vậy mà vào ngày cơn động đất xảy ra, những người kia đều cố gắng chạy thoát thân mà “quên” mất cô bé chỉ mới 11 tuổi còn kẹt lại.
   Và khi cơn động đất qua đi, họ không hề quan tâm tới sự sống chết của một bé gái đang bị vùi lấp trong đống đổ nát ngay trước mắt. Cuối cùng, sau khi được giải thoát, Sumitra đã phải tự mình đi tới trạm cứu hộ với một cơ thể đầy thương tích và được đưa tới một trung tâm chăm sóc trẻ em do UNICEF tài trợ.
  Tuy nhiên, Sumitra chỉ là một trong số hàng nghìn đứa trẻ tại Nepal may mắn có cơ hội đổi đời sau thảm họa động đất kinh hoàng đó. Bởi trước kia, quyền trẻ em tại Nepal vẫn luôn bị xem nhẹ: Hơn nửa triệu trẻ em phải lao động như người lớn trong khi hàng chục nghìn đứa trẻ khác bị lừa bán vào các nhà thổ tại Trung Quốc hay Ấn Độ, hoặc bị bắt cóc để lấy nội tạng trước sự làm ngơ của chính phủ Nepal. Khi các tổ chức nước ngoài bắt đầu tới đây để tiến hành công tác khắc phục thảm họa thì quyền trẻ em mới trở thành một vấn đề được quan tâm đặc biệt. Hàng chục trung tâm chăm sóc trẻ em được lập ra khắp Nepal để hỗ trợ cho những đứa trẻ có hoàn cảnh khó khăn. Nhiều trạm kiểm soát được lập ra dọc theo biên giới Nepal để ngăn chặn hoạt động buôn bán người trái phép. Từ cuối tháng 5, những trạm kiểm soát này đã cứu thoát gần 800 phụ nữ và trẻ em khỏi tay những kẻ buôn người vô nhân tính.
  Nhờ vào những nỗ lực của cộng đồng quốc tế, cơn ác mộng của các em đã kết thúc và giờ đây các em đã có thể tìm kiếm một tương lai tốt đẹp hơn. Nhưng với hàng trăm nghìn đứa trẻ khác tại Nepal, đó vẫn chỉ là một giấc mơ xa vời.
 - Câu chuyện trên đã xảy ra tại đất nước Nêpan là một nỗi bất hạnh xảy ra đối với những đứa trẻ bị giam cầm như những người nô lệ trong những nơi nghèo khó của đất nước này.
-  Bài Tin mừng Thứ Hai Tuần XXX Thường Niên cũng nói về sự "Giải thoát" cho người phụ nữ bị quỷ ám suốt 18 năm trời, mà Chúa đã ra tay trong ngày Sabbat. Điều này làm cho ta thấy được tình thương vô biên của Thiên Chúa cho dù đụng phải sự cấm kỵ bởi điều luật của người Do Thái.
-  Lạy Chúa xin phá bỏ mọi xiềng xích xấu xa đang trói buộc con, để con biết ca tụng, thờ phượng Thiên Chúa. Cũng như con phải biết quan tâm và giải phóng người khác trong lao nhọc, sầu khổ.
Thứ Hai Tuần XXX Thường Niên
Lời Chúa: 
Lc 13,10-17
Khi ấy, nhân ngày Sabbat, Chúa Giêsu giảng dạy trong một hội đường. Và đây có một người đàn bà bị quỷ ám làm cho bà đau yếu đã mười tám năm. Bà bị khòm lưng, hoàn toàn không thể trông lên được. Khi Chúa Giêsu xem thấy bà, Người liền gọi bà đến mà bảo rằng: "Hỡi bà kia, bà được khỏi tật của bà". Rồi Người đặt tay trên bà ấy, tức thì bà đứng thẳng lên và tôn vinh Thiên Chúa.
Nhưng viên trưởng hội đường tức giận, vì Chúa Giêsu chữa bệnh trong ngày Sabbat, nên ông cất tiếng bảo dân chúng rằng: "Có sáu ngày người ta phải làm việc: vậy thì các người hãy đến xin chữa bệnh trong ngày đó, chớ đừng đến trong ngày Sabbat".
Chúa trả lời và bảo ông ta rằng: "Hỡi những kẻ giả hình, chớ thì trong ngày Sabbat, mỗi người trong các ông không thả bò hay lừa của mình ra khỏi chuồng mà dẫn nó đi uống nước sao? Phương chi người con gái của Abraham này, Satan cột trói nó đã mười tám năm nay, chớ thì không nên tháo xiềng xích buộc nó trong ngày Sabbat sao?"
Khi Người nói thế, tất cả những kẻ chống đối Người đều hổ thẹn, và toàn dân vui mừng vì những việc lạ lùng Người đã thực hiện.

Thứ Bảy, 24 tháng 10, 2015

Bóng Tối và Ánh Sáng

 Một người mù, viết vào tấm bảng dòng chữ "Tôi mù, xin mọi người hãy rủ lòng thương!"
Ông đứng ở bên góc nhà thờ, đặt tấm bảng ngay dưới chân mình bên cạnh cái mũ ngửa ra để đựng tiền bố thí. Mọi người qua laị rất nhiều nhưng số tiền ông nhận được thật ít ỏi.

Một chàng trai đi qua, nhìn thấy tấm bảng có dòng chữ ấy, anh dừng lại nhưng không bỏ tiền vào mũ ông, anh lấy tấm bảng và sửa lại dòng chữ. Màu nhiệm thay, không bao lâu mũ của ông đầy ắp tiền bố thí của những ngừơi qua lại, ông rất mừng và thắc mắc không hiểu chàng trai ấy đã viết gì.

Buồi chiều, nghe tiếng chân của người ơn (vì người mù có thính giác rất phát triển) ông đã cất tiếng hỏi, anh đã làm gì mà tôi lại nhận được sự quan tâm của mọi người nhiều hơn bình thường thế?
Chàng trai trả lời, tôi có làm gì đâu, tôi vẫn viết sự thật đấy chứ, nhưng tôi thể hiện bằng cách khác. Tôi đã viết "Hôm nay là một ngày đẹp trời, nhưng tôi không nhìn thấy".
  Các bạn thấy đấy, chung quanh ta còn thật nhiều người tốt. Chàng trai đã biết khơi dậy xúc cảm và cảm giác của những người qua lại, giúp người mù có được sự quan tâm của nhiều người hơn.

 Hãy tử tế với người bạn cảm thấy mình may mắn hơn.Hãy luôn sáng tạo và làm việc với ý thức tốt bạn sẽ đạt kết quả tốt nhất


 - Lạy Chúa, tạ ơn Chúa đã ban cho con có đôi mắt thể lý để con nhận thấy mọi sự vật đang diễn ra xung quanh.
 - Xin ban cho con đôi mắt đức tin để con lãnh nhận tình thương của Chúa. Để nhờ ánh sáng của Chúa soi đường cho con bước đi, Amen.
 
Phúc Âm
Máccô 10:46:52

46 Đức Giêsu và các môn đệ đến thành Giêrikhô. Khi Đức Giêsu cùng với các môn đệ và một đám người khá đông ra khỏi thành Giêrikhô, thì có một người hành khất mù, tên là Báctimê, con ông Timê, đang ngồi ở vệ đường.
47 Vừa nghe nói đó là Đức Giêsu Nadarét, anh ta bắt đầu kêu lên rằng: "Lạy ông Giêsu, Con vua Đavít, xin dủ lòng thương tôi!"
48 Nhiều người quát nạt bảo anh ta im đi, nhưng anh ta càng kêu lớn tiếng: "Lạy Con vua Đavít, xin dủ lòng thương tôi!"
49 Đức Giêsu đứng lại và nói: "Gọi anh ta lại đây!" Người ta gọi anh mù và bảo: "Cứ yên tâm, đứng dậy, Người gọi anh đấy!"
50 Anh mù liền vất áo choàng lại, đứng phắt dậy mà đến gần Đức Giêsu.
51 Người hỏi: "Anh muốn tôi làm gì cho anh?" Anh mù đáp: "Thưa Thầy, xin cho tôi nhìn thấy được".
52 Người nói: "Anh hãy đi, lòng tin của anh đã cứu anh!" Tức khắc, anh ta nhìn thấy được và đi theo Người trên con đường Người đi.

Thứ Ba, 20 tháng 10, 2015

Lòng Trung Thành và sự Tỉnh Thức




Ngày xưa, có một người lính cận vệ rất trung thành với nhà vua. Một đêm, anh phải vác gươm canh cho vua và hoàng hậu ngủ. Nửa đêm, có con rắn to bò vào, vươn cổ đình mổ nhà vua. Nhanh tay, anh lính phạt ngang nhát gươm, đầu rắn rụng ngay, phun ra một tia máu trúng vào ngực hoàng hậu. Vua và hoàng hậu vẫn ngủ thiếp di.

Anh lính chặt rắn thành từng khúc, dọn dẹp vào một chỗ kín, định sớm mai đem vứt ra ngoài. Dọn xong, anh thấy ngực hoàng hậu có vết máu rắn. Anh ta băn khoăn lắm. Anh định lấy khăn lau đi, song không ổn vì làm như thế là xúc phạm. Nghĩ mãi, anh tìm ra một cách: Ghé miệng vào liếm sạch các vết máu. Chợt hoàng hậu tỉnh giấc, gọi nhà vua dậy:

– Tâu hoàng thượng, tên lính này liếm vào ngực thiếp.

Nhà vua nổi trận lôi đình, không cần xét hỏi, quát quan đao phủ đem chém anh lính ngay giữa đêm. Anh lính không thanh minh được lời nào, bọn đao phủ xô ngay anh đi.

Mấy tên đao phủ giải anh lính cận vệ ra cổng thành. Những người gác cổng nghe chuyện song không chịu mở cổng. Họ còn kể cho cáo tên đao phủ nghe một chuyện có liên quan đến sự độc đoán của nhà vua. Câu chuyện như sau:

Ngày xưa, một bà mẹ có đứa con nhỏ. Bà rất thương con. Bà nuôi một con cáo nhỏ trong nhà để chơi với con mình như dôi bạn thân. Một hôm bà đi vắng, để cáo và con mình nằm ngủ trong nôi. Có một con rắn độc từ đâu bò đến toan cắn chú bé. Cáo nhảy xổ vào đánh nhau với rắn, cắn rắn chết, máu dính bê bết vào lông cáo.Khi bà chủ về, cáo chạy ra đón mừng. Bà nhìn thấy lông cáo đầy máu, tưởng rằng cáo đã cắn chết con mình, liền rút dao đâm chết cáo.
Vào đến nhà, bà vội vàng chạy đến bên nôi. Con bà vẫn nằm chơi một mình bên cạnh xác con rắn độc. Song con cáo trung thành thì đã chết rồi.

Kể xong, những người gác cổng nhìn thẳng vào mấy tên đao phủ nói tiếp:

– Chúng tôi liên hệ chuyện xưa với. bây giờ và thấy rằng: Ý nghĩ độc đoán của nhà vua, việc làm hấp tấp của các anh sẽ dẫn đến những sai phạm rồi hối tiếc không kịp. Việc giết người đâu phải chuyện thường! Tội gì thì tội cũng phải để ban ngày ban mặt mới xét xử được chứ!

Đòi mở cổng phía đông không được, mấy tên đao phủ dẫn anh lính cận vệ đến cổng phía nam. Những người gác cổng này nghe rõ mọi chuyện cũng không chịu mở cổng và kể câu chuyện khác:

Ngày xưa, một lão nhà giàu có gia tài khổng lồ. Lão nuôi năm trăm con chó để giữ của. Một hôm, một toán trộm rất đông kéo đến đào một đường hầm vào kho báu của lão nhà giàu. Đàn chó đánh hơi thấy bèn chui vào đường hầm cắn chết các tên trộm.
Sáng ra, lão nhà giàu thấy các kho rỗng tuếch, lão giận lắm, bèn sai người chém chết cả đàn chó, rồi ném xác vào rừng. Mấy hôm sau, xác các tên trộm thối inh, thì phát hiện ra thì thấy trên thi thể chúng đầy vết răng chó. Lão nhà giàu thu lại được của báu, song đàn chó trung thành thì đã chết hết rồi. Lão hối hận, song không làm sao cứu đàn chó lại được.
Bọn đao phủ lại dẫn anh lính qua cửa Tây. Ở đây, những người gác cổng cũng không chịu mở và kể cho bọn đao phủ nghe “con vẹt và nhà vua”:

Ngày xưa, có một ông vua nuôi một con vẹt mỏ đỏ rất xinh đẹp. Nhìn bộ lông xanh biếc và cái mỏ đỏ chót của con vẹt. Vua tấm tắc khen ngợi:

– Vẹt! Mày ăn cái gì mà bộ lông và cái mỏ của mày đẹp thế?
– Thưa nhà vua, con đẹp thế này là nhờ ăn quả xoài trên rừng Hymalaya.

Vua bèn sai vẹt vào rừng Hymalaya lấy xoài về cho mình. Vẹt cất cánh bay thẳng đến khu rừng, tha được một quả xoài chín mọng về cho vua. Vua định ăn nhưng lại nghĩ: Một quả xoài ai ăn ai nhịn? Nếu ta ăn mà chỉ xinh đẹp có mỗi mình ta, còn vợ con thì sao? Vua bèn đem quả xoài trồng trong vườn để sau này cả nhà cùng ăn.

Năm tháng trôi qua, cây xoài lớn và kết quả. Nhiều quả đã chín đỏ. Vua cẩn thận sai người hầu ăn thử. Song anh ta ăn chưa hết nửa quả đã lăn đùng ra chết. Nhà vua kinh hoàng, cho rằng vẹt đã lừa dối mình, bèn quật vẹt chết.

Từ đó, cây xoài bị lãng quên. Có một cặp vợ chồng nọ xích mích với nhau, định tự tử bằng quả xoài độc, song cả hai người. trở nên trẻ trung, xinh đẹp như tiên đồng. Nhà vua mới biết là vẹt nói đúng, hối hận nhưng vẹt đã chết từ lâu rồi. Sở dĩ quả độc, tên lính hầu ăn vào chết là vì lúc đó dưới gốc xoài có con rồng ẩn náu, phun nọc vào cây. Bây giờ rồng đã bỏ đi, cây xoài lại trở về đặc tính ban đầu.

Những người gác cổng tây kể xong chuyện này thì trời vừa sáng. Bấy giờ nhà mới thấy những khúc rắn và thanh gươm vấy máu liền hiểu rõ sự tình. Vua xóa lệnh, gọi anh lính về cung để ban thưởng.
- Qua câu chuyện trên cho ta thấy được sự cảnh giác và tỉnh táo của người cận vệ luôn sẵn sàng để bảo vệ cho chủ nhân của mình.
- Những người cận vệ trong cung luôn trung thành với người bạn của mình, biết rằng người bạn của mình bị oan luôn sẵn sàng tìm mọi cách để minh oan cho người bạn của mình.
- Lạy Chúa trong đời sống đức tin xin giúp con luôn tỉnh thức và trung thành với ơn gọi làm con của Chúa và giúp con luôn tỉnh thức và trung thành với  ơn gọi ấy.


Thứ Tư Tuần XXIX Thường Niên
Lời Chúa: 
Lc 12,39-48
39 Khi ấy, Chúa Giêsu phán cùng các môn đệ rằng: "Các con hãy hiểu biết điều này, là nếu chủ nhà biết giờ nào kẻ trộm đến, ắt sẽ tỉnh thức, không để nó đào ngạch nhà mình. 40 Cho nên các con hãy sẵn sàng: vì giờ nào các con không ngờ, thì Con Người sẽ đến".
41 Phêrô thưa Người rằng: "Lạy Thầy, Thầy nói dụ ngôn đó chỉ về chúng con hay về mọi người?" 42 Chúa phán: "Vậy con nghĩ ai là người quản lý trung tín khôn ngoan mà chủ đã đặt coi sóc gia nhân mình, để đến giờ phân phát phần lúa thóc cho họ? 43 Phúc cho đầy tớ đó, khi chủ về, thấy nó đang làm như vậy. 44 Thầy bảo thật các con, chủ sẽ đặt người đó trông coi tất cả gia sản mình. 45 Nhưng nếu đầy tớ ấy nghĩ trong lòng rằng: 'Chủ tôi về muộn', nên đánh đập tớ trai tớ gái, ăn uống say sưa: 46 chủ người đầy tớ ấy sẽ về vào ngày nó không ngờ, vào giờ nó không biết, chủ sẽ loại trừ nó, và bắt nó chung số phận với những kẻ bất trung. 47 Nhưng đầy tớ nào đã biết ý chủ mình mà không chuẩn bị sẵn sàng, và không làm theo ý chủ, thì sẽ bị đòn nhiều. 48 Còn đầy tớ nào không biết ý chủ mình mà làm những sự đáng trừng phạt, thì sẽ bị đòn ít hơn. Vì người ta đã ban cho ai nhiều, thì sẽ đòi lại kẻ ấy nhiều, và đã giao phó cho ai nhiều, thì sẽ đòi kẻ ấy nhiều hơn".

Thứ Sáu, 16 tháng 10, 2015

Giả Hình


 -"Mẹ ơi, chân thật là gì?"
Mẹ tôi hôn lên đôi mắt
"Thấy buồn muốn khóc là khóc
Yêu ai cứ bảo là yêu
Ghét ai cứ bảo là ghét
Dù ai ngon ngọt nuông chiều
Cũng không nói yêu thành ghét
Dù ai cầm dao dọa giết
Cũng không nói ghét thành yêu"
Từ đấy người lớn hỏi tôi:
                                                                                    -"Bé ơi, bé yêu ai nhất?"
                                                                                     Nhớ lời mẹ, tôi trả lời:
                                                                                    -"Bé yêu những người chân thật"

                                                                                                         ( Phùng Quán - 1957 )

  Nhớ lời dạy của người mẹ, nhà thơ Phùng Quán luôn can đảm sống tôn trọng sự thật. Cho dù cuộc đời ông luôn gặp nhiều sóng gió. Nhưng giá trị thơ văn của ông vẫn luôn tỏa sáng và nhiểu người đọc mến mộ.
 Nhưng trong cuộc sống này sao mà khó quá khi can đảm dám nói lên những sự thật. Khi thời đại này người ta vẫn thường nói : " Thẳng thắn thật thà thường thua thiệt - lọc lừa lươn lẹo lại leo lên "
 Xin Chúa giúp con luôn chiến thắng được sự giả dối trong bản tính con người, để sống đúng với phẩm hạnh là con cái Chúa.
Thứ Năm Tuần XXVIII Thường Niên - Ngày 15/01: Th. Têrêsa Giêsu, trinh nữ, tsHT
Lời Chúa: 
Lc 11,47-54
47 Khi ấy, Chúa phán: "Khốn cho các ngươi! Hỡi những người xây cất mồ mả các tiên tri, mà tổ phụ các ngươi đã giết chết. 48 Thật, các ngươi làm chứng và tán thành những hành động của tổ phụ các ngươi: vì thực ra họ đã giết các vị tiên tri, còn các ngươi thì xây mồ mả cho họ. 49 Bởi đó mà sự Khôn Ngoan của Thiên Chúa đã nói: Ta sẽ sai đến với chúng các tiên tri và các tông đồ, trong số các vị đó, người thì chúng giết đi, người thì chúng bách hại, 50 khiến cho dòng giống này sẽ bị đòi nợ máu của tất cả các tiên tri đã đổ ra từ lúc tạo thành vũ trụ, 51 kể từ máu của Abel cho đến máu của Dacaria, người đã bị sát hại giữa bàn thờ và thánh điện. Phải, Ta bảo các ngươi, dòng giống này sẽ bị đòi nợ máu. 52 Khốn cho các ngươi! Hỡi những tiến sĩ luật, vì các ngươi cất giữ chìa khoá sự hiểu biết. Chính các ngươi đã không được vào, mà những người muốn vào, các ngươi đã ngăn cản họ lại".
53 Khi người phán bảo cùng các biệt phái và tiến sĩ luật những lời đó, thì họ bắt đầu oán ghét Người một cách ghê gớm, và chất vấn Người về nhiều vấn đề, 54 cố gài bẫy Người để may ra bắt bẻ được lời gì do miệng Người thốt ra chăng.

Thứ Tư, 14 tháng 10, 2015

Câu Chuyện Về Xin




Đây là một mẩu chuyện khá nổi tiếng mà các bạn trẻ thường share cho nhau trên các trang mạng, câu chuyện kể rằng tại một thành phố lớn có một ông chủ chuyên nổi tiếng về sự giàu có, ông ta sở hữu khá nhiều chiếc xe hạng sang cho tới siêu sang, thì một ngày đẹp trời ông chủ nổi tiếng này mới lái chiếc siêu xe mắc tiền của mình ra đường, thì khi đến ngã tư ông gặp ngay người ăn xin, trông rách rưới, khổ sở cùng cực ngồi bên vệ đường.



Người ăn xin nói : hỡi ông chủ giàu có, xin hãy giúp cho tôi, những kẻ nghèo khốn khổ của xã hội, ông chủ mới nghe thấy vậy liền chạy xe tới lại gần, ông nói này hỡi kẻ nghèo khổ trên xe ta có thuốc lá, ngươi có muốn hút không, kẻ ăn mày liền trả lời tôi chỉ muốn tiền, tôi không biết hút thuốc, ông chủ liền hỏi tiếp, thế trên xe ta có rượu ngươi làm một ngụm cho khỏe người nhé, kẻ khốn khó trả lời là tôi không biết uống rựu tôi chỉ muốn tiền mà thôi, ông chủ liền cảm thấy mất kiên nhẫn và ông nói tiếp thôi ngươi lên xe của ta, ta sẽ dẫn ngươi đi hưởng thụ hương vị cuộc sống này với các cô gái đẹp mà ngươi sẽ được chọn lựa, kẻ ăn mày lại trả lời tôi không muốn đến mấy nơi đó, tôi chỉ muốn tiền mà thôi, thì ông chủ đã thấy không còn kiên nhẫn được nữa rồi ông liền nói thôi được rồi, ông hãy lên xe về nhà tôi, để tôi chỉ cho bà nhà tôi thấy những người không biết hút thuốc, không uống rượu và không biết trai gái thì sẽ rách rưới khổ sở như thế này đây.

Đây cũng là bài học cho rất nhiều người là không ai cho ai được hoài bao giờ nếu không phải tiền do chính bàn tay mình làm ra, người nghèo chỉ có 3 thứ cần mua còn người giàu thì có tới 300 thứ cần mua, đừng bao giờ cố gắng dựa dẫm vào ai nhé, hãy biết cố gắng từ chính bản thân mình trước khi nghĩ đến nhờ cậy người khác.

 Câu chuyện về người ăn xin với người giàu có,  nói nên người ăn xin luôn muốn xin cái mình cần xin nhưng người giàu có kia luôn muốn cho cái mình có.
 Qua câu chuyện trên cho thấy người giàu có tuy rất giàu nhưng khi cho ai một điều gì thì cũng cần đi kèm theo một điều kiện. Nhưng Thiên Chúa là Cha luôn giàu lòng yêu thương luôn ban phát cho chúng ta những điều tốt lành nhất khi ta luôn kiên trì xin tình thương của Chúa
 Lạy Chúa xin giúp con luôn kiên trì trong đức tin và ăn mày lòng thương của Chúa
Thứ Năm Tuần XXVII Thường Niên 
Lời Chúa: 
Lc 11,5-13
5 Khi ấy, Chúa Giêsu phán cùng các môn đệ rằng: "Nếu ai trong các con có người bạn, giữa đêm khuya đến nói với người ấy rằng: 'Anh ơi, xin cho tôi vay ba chiếc bánh, 6 vì tôi có anh bạn đi đường ghé lại nhà tôi, mà tôi không có gì thết đãi anh ấy'. 7 Và từ trong nhà có tiếng người ấy đáp: 'Xin đừng quấy rầy tôi, vì cửa đã đóng, các con tôi và tôi đã lên giường nằm rồi, tôi không thể chỗi dậy lấy bánh cho anh được'. 8 Thầy bảo các con, dù người đó không dậy vì tình bạn để lấy bánh cho người bạn, người đó cũng sẽ dậy, ít nữa là vì sự quấy rầy của người kia mà cho anh ta tất cả những gì anh ta cần.
9 "Và Thầy bảo các con: Các con hãy xin thì sẽ được, hãy tìm thì sẽ gặp, hãy gõ thì sẽ mở cho. 10 Vì hễ ai xin thì sẽ được, ai tìm thì sẽ gặp, ai gõ thì sẽ mở cho. 11 Người cha nào trong các con có đứa con xin bánh mà lại cho nó hòn đá ư? Hay nó xin cá lại cho nó con rắn thay vì cá sao? 12 Hay nó xin quả trứng, lại cho nó con bọ cạp ư? 13 Vậy nếu các con là những kẻ gian ác, còn biết cho con cái mình những của tốt, phương chi Cha các con trên trời sẽ ban Thánh Thần cho những kẻ xin Người".

Thứ Tư, 30 tháng 9, 2015

Tâm Hồn Trẻ Thơ


Có một công ty sản xuất đồ chơi nọ muốn ra một đề thi cho ứng cử viên dự tuyển, cuối cùng họ đã đưa một đầu đề như thế này: giả sử trở về tuổi thơ, phải đối mặt với chiếc giày hồng cao gót, một cây chổi to, còn có một bình nước màu vàng, bạn sẽ chọn thế nào?
Ứng cử viên thứ nhất chọn đôi giày cao, vì cô cho rằng, mang một đôi giày cao có thể học được cách đi của mẹ, đứa trẻ rất thích bắt chước người lớn, người thứ hai chọn bình nước, cô cho rằng nó khá thú vị với hình dáng của bình và ngoài ra còn có thể mở bình và chứa đồ bên trong.

Cuối cùng, ứng cử viên được chọn là người đã chọn cây chổi to. Vì cách chơi của cô ấy có rất nhiều, có thể cưỡi chổi để làm mụ phù thủy, có thể lấy nó tết thành bím tóc, có thể lât đầu cây chổi ghép thành giống như đuôi chim công.

Kì thực, đầu đề này muốn khảo nghiệm tâm hồn trẻ thơ. Cách chọn đồ chơi của 2 ứng cử viên đầu đã quá phù hợp tới tư duy của người lớn, trong khi đó tâm lý trẻ con chỉ có thể nghĩ ra chơi như thế nào để vui vẻ nhất mà không thể nghĩ ra công dụng thực tế.
Tâm hồn trẻ thơ biến những thứ khô khan đơn giản thành những vật có hứng thú vui vẻ. Trên đường đời nếu có thể một lúc nào đó nhìn cuộc sống dưới con mắt của trẻ thơ, thì có thể nhẹ nhàng hóa giải được rất nhiều phiền muộn. Có tâm hồn trẻ thơ, tức là có được của cải quý báu nhất của thế giới này.

- Câu chuyện về " Tâm hồn trẻ thơ " trên đây cho ta thấy được những suy nghĩ hết sức trong trẻo, hồn nhiên và nhẹ nhàng.
- Bài Tin Mừng hôm nay cũng nói về " tâm hồn Trẻ Thơ ", đó chính là những tâm hồn đơn sơ, hiền lành, trong sạch dành cho những con cái của Chúa.
- Xin Chúa giúp cho con cũng có được một tâm hồn đơn sơ, trong sáng như Thánh Têrêsa Hài Đồng Giêsu
Thứ Năm Tuần XXVI Thường Niên - Ngày 01/10: Thánh Têrêsa Hài Đồng Giêsu
Lời Chúa: 
Mt 18,1-4
1 Khi ấy, các môn đệ đến bên Chúa Giêsu mà hỏi rằng: "Thưa Thầy, ai là kẻ lớn nhất trong Nước Trời?" 2 Chúa Giêsu gọi một trẻ nhỏ lại, đặt nó giữa các ông 3 mà phán rằng: "Thật, Thầy bảo các con: nếu các con không hoá nên như trẻ nhỏ, các con sẽ không được vào Nước Trời. 4 Vậy ai hạ mình xuống như trẻ này, người ấy là kẻ lớn nhất trong Nước Trời".
(Nguồn: Uỷ ban Thánh Kinh / HĐGMVN)
"Ai hạ mình xuống như trẻ này, người ấy là kẻ lớn nhất trong Nước Trời" (Mt 18,4)
Suy niệm: 
A- Phân tích (Hạt giống...)
Các môn đệ đã tranh cãi nhau xem ai là người lớn nhất. Trong nếp sống cộng đoàn, vấn đề làm lớn làm nhỏ cũng thường gây va chạm. Chúa Giêsu dạy phải trở nên trẻ nhỏ: trở nên trẻ nhỏ là khiêm tốn chấp nhận thân phận của mình trong gia đình, và sẵn sàng vâng lời người lớn…
Trong những lời dạy các môn đệ hãy trở lại nên như trẻ nhỏ, Chúa Giêsu khẳng định hai điều:
- Đó là điều kiện để được vào Nước Trời
- Kẻ tự hạ như trẻ nhỏ sẽ là người lớn nhất trong Nước Trời.
B- Suy gẫm (...nẩy mầm)
1. Trong cộng đoàn, sự ganh ghét nhau về địa vị, danh dự đã làm cho biết bao người khổ sở. Kẻ bị ganh ghét khổ, mà chính người ganh ghét cũng khổ. Sao chúng ta không sống đơn sơ như những đứa trẻ trong gia đình: cha mẹ đặt đâu là chúng ở đó, cha mẹ bảo gì là chúng làm nấy, không hề nghĩ ngợi so đo, chỉ nhắm đến điều duy nhất là làm cho cha mẹ hài lòng.
2. Theo khuynh hướng tự nhiên, tôi thường khinh dễ những người kém hơn tôi (mà Chúa Giêsu gọi là “những kẻ bé mọn”). Nay tôi đã nghe Chúa Giêsu bảo rằng khinh họ là khinh Chúa, đón tiếp họ là đón tiếp Chúa. Tôi nghĩ sao?
3. Hãy nghĩ đến một đứa trẻ. Nó có nhiều đức tính rất đáng phục, như: lúc nào cũng hồn nhiên không lo lắng, vì nó tin rằng cha mẹ đã lo mọi sự cho nó; rất ngưỡng mộ cha mẹ, coi cha mẹ như thần tượng; luôn vui vẻ sống giây phút hiện tại; nó cũng thường xích mích với những trẻ khác nhưng rất mau quên; có những lúc nó giận